香 xiāng 奁 lián 八 bā 咏 yǒng 其 qí 八 bā 霜 shuāng 杵 chǔ 秋 qiū 声 shēng - - 黄 huáng 伯 bó 旸 yáng
青 qīng 娥 é 筛 shāi 空 kōng 冰 bīng 粉 fěn 乾 gān , , 石 shí 光 guāng 如 rú 镜 jìng 歊 xiāo 清 qīng 寒 hán 。 。
更 gèng 长 zhǎng 月 yuè 白 bái 响 xiǎng 不 bù 绝 jué , , 碧 bì 梧 wú 惊 jīng 起 qǐ 双 shuāng 栖 qī 鸾 luán 。 。
堂 táng 上 shàng 阿 ā 姑 gū 身 shēn 未 wèi 暖 nuǎn , , 千 qiān 音 yīn 万 wàn 韵 yùn 劳 láo 玉 yù 腕 wàn 。 。
要 yào 使 shǐ 离 lí 人 rén 枕 zhěn 上 shàng 听 tīng , , 凭 píng 仗 zhàng 西 xī 风 fēng 莫 mò 吹 chuī 断 duàn 。 。
香奁八咏 其八 霜杵秋声。元代。黄伯旸。青娥筛空冰粉乾,石光如镜歊清寒。 更长月白响不绝,碧梧惊起双栖鸾。 堂上阿姑身未暖,千音万韵劳玉腕。 要使离人枕上听,凭仗西风莫吹断。