凝 níng 翠 cuì 楼 lóu - - 杨 yáng 镒 yì
禅 chán 房 fáng 高 gāo 栋 dòng 拂 fú 层 céng 霄 xiāo , , 晴 qíng 翠 cuì 浮 fú 空 kōng 孰 shú 可 kě 招 zhāo 。 。
帘 lián 幕 mù 倒 dào 遮 zhē 斜 xié 日 rì 出 chū , , 香 xiāng 烟 yān 细 xì 逐 zhú 乱 luàn 云 yún 飘 piāo 。 。
翻 fān 经 jīng 高 gāo 处 chù 千 qiān 函 hán 尽 jǐn , , 挂 guà 衲 nà 闲 xián 时 shí 万 wàn 虑 lǜ 消 xiāo 。 。
独 dú 倚 yǐ 阑 lán 干 gān 飞 fēi 鸟 niǎo 外 wài , , 一 yī 声 shēng 残 cán 磬 qìng 晚 wǎn 萧 xiāo 萧 xiāo 。 。
凝翠楼。元代。杨镒。禅房高栋拂层霄,晴翠浮空孰可招。 帘幕倒遮斜日出,香烟细逐乱云飘。 翻经高处千函尽,挂衲闲时万虑消。 独倚阑干飞鸟外,一声残磬晚萧萧。