松 sōng 江 jiāng 塔 tǎ 诗 shī - - 吴 wú 秋 qiū
岚 lán 烟 yān 起 qǐ 处 chù 万 wàn 松 sōng 低 dī , , 秀 xiù 矗 chù 轮 lún 尖 jiān 便 biàn 不 bù 齐 qí 。 。
抒 shū 写 xiě 性 xìng 灵 líng 应 yìng 独 dú 上 shàng , , 提 tí 携 xié 童 tóng 冠 guān 许 xǔ 同 tóng 侪 chái 。 。
声 shēng 传 chuán 云 yún 外 wài 惊 jīng 人 rén 铎 duó , , 影 yǐng 落 luò 秋 qiū 空 kōng 涤 dí 砚 yàn 溪 xī 。 。
绕 rào 塔 tǎ 桂 guì 花 huā 红 hóng 杏 xìng 树 shù , , 丰 fēng 标 biāo 如 rú 许 xǔ 尽 jǐn 分 fēn 题 tí 。 。
松江塔诗。明代。吴秋。岚烟起处万松低,秀矗轮尖便不齐。 抒写性灵应独上,提携童冠许同侪。 声传云外惊人铎,影落秋空涤砚溪。 绕塔桂花红杏树,丰标如许尽分题。