菜 cài 诗 shī - - 郑 zhèng 芳 fāng 叔 shū
粱 liáng 肉 ròu 人 rén 间 jiān 梦 mèng 寐 mèi 空 kōng , , 坐 zuò 间 jiān 犹 yóu 得 dé 诵 sòng 涪 fú 翁 wēng 。 。
一 yī 箪 dān 乐 lè 意 yì 齑 jī 盐 yán 足 zú , , 五 wǔ 亩 mǔ 生 shēng 涯 yá 菽 shū 粟 sù 同 tóng 。 。
剪 jiǎn 韭 jiǔ 未 wèi 能 néng 忘 wàng 夜 yè 雨 yǔ , , 思 sī 莼 chún 岂 qǐ 必 bì 待 dài 秋 qiū 风 fēng 。 。
但 dàn 知 zhī 不 bù 厌 yàn 其 qí 中 zhōng 味 wèi , , 日 rì 有 yǒu 春 chūn 生 shēng 老 lǎo 圃 pǔ 中 zhōng 。 。
菜诗。元代。郑芳叔。粱肉人间梦寐空,坐间犹得诵涪翁。 一箪乐意齑盐足,五亩生涯菽粟同。 剪韭未能忘夜雨,思莼岂必待秋风。 但知不厌其中味,日有春生老圃中。