醉 zuì 后 hòu 同 tóng 伯 bó 声 shēng 有 yǒu 赋 fù 书 shū 竹 zhú 上 shàng 其 qí 一 yī - - 刘 liú 绍 shào
默 mò 默 mò 契 qì 真 zhēn 想 xiǎng , , 悠 yōu 悠 yōu 息 xī 尘 chén 机 jī 。 。
青 qīng 山 shān 如 rú 故 gù 人 rén , , 与 yǔ 我 wǒ 中 zhōng 林 lín 期 qī 。 。
歌 gē 鼓 gǔ 玄 xuán 籁 lài 作 zuò , , 飘 piāo 萧 xiāo 白 bái 云 yún 飞 fēi 。 。
蒙 méng 庄 zhuāng 称 chēng 达 dá 士 shì , , 千 qiān 载 zǎi 今 jīn 何 hé 之 zhī 。 。
但 dàn 得 dé 饮 yǐn 中 zhōng 趣 qù , , 毋 wú 劳 láo 嗟 jiē 夕 xī 晖 huī 。 。
醉后同伯声有赋书竹上 其一。元代。刘绍。默默契真想,悠悠息尘机。 青山如故人,与我中林期。 歌鼓玄籁作,飘萧白云飞。 蒙庄称达士,千载今何之。 但得饮中趣,毋劳嗟夕晖。