题 tí 来 lái 青 qīng 亭 tíng - - 德 dé 祥 xiáng
西 xī 马 mǎ 桥 qiáo 分 fēn 一 yī 水 shuǐ 湾 wān , , 来 lái 青 qīng 亭 tíng 子 zi 在 zài 其 qí 间 jiān 。 。
一 yī 方 fāng 席 xí 上 shàng 长 zhǎng 留 liú 客 kè , , 三 sān 尺 chǐ 窗 chuāng 中 zhōng 只 zhī 见 jiàn 山 shān 。 。
落 luò 地 dì 浮 fú 云 yún 须 xū 急 jí 扫 sǎo , , 当 dāng 檐 yán 繁 fán 木 mù 要 yào 频 pín 删 shān 。 。
轻 qīng 岚 lán 嫩 nèn 紫 zǐ 无 wú 朝 zhāo 暮 mù , , 肯 kěn 与 yǔ 闲 xián 情 qíng 数 shù 往 wǎng 还 huán 。 。
题来青亭。元代。德祥。西马桥分一水湾,来青亭子在其间。 一方席上长留客,三尺窗中只见山。 落地浮云须急扫,当檐繁木要频删。 轻岚嫩紫无朝暮,肯与闲情数往还。