小 xiǎo 窗 chuāng 梅 méi 花 huā 初 chū 放 fàng 见 jiàn 之 zhī 而 ér 喜 xǐ - - 薛 xuē 敬 jìng
茫 máng 茫 máng 冻 dòng 色 sè 暗 àn 江 jiāng 天 tiān , , 忽 hū 见 jiàn 春 chūn 归 guī 古 gǔ 树 shù 边 biān 。 。
素 sù 质 zhì 独 dú 教 jiào 高 gāo 士 shì 赏 shǎng , , 幽 yōu 香 xiāng 不 bù 藉 jí 世 shì 人 rén 怜 lián 。 。
放 fàng 来 lái 薄 báo 带 dài 山 shān 窗 chuāng 雨 yǔ , , 看 kàn 去 qù 轻 qīng 沾 zhān 水 shuǐ 国 guó 烟 yān 。 。
何 hé 必 bì 罗 luó 浮 fú 千 qiān 万 wàn 树 shù , , 尽 jǐn 堪 kān 对 duì 酒 jiǔ 送 sòng 残 cán 年 nián 。 。
小窗梅花初放见之而喜。元代。薛敬。茫茫冻色暗江天,忽见春归古树边。 素质独教高士赏,幽香不藉世人怜。 放来薄带山窗雨,看去轻沾水国烟。 何必罗浮千万树,尽堪对酒送残年。