冬 dōng 日 rì 与 yǔ 同 tóng 寅 yín 谢 xiè 午 wǔ 云 yún 张 zhāng 四 sì 愚 yú 蜀 shǔ 僧 sēng 常 cháng 伯 bó 游 yóu 华 huá 严 yán 寺 sì 登 dēng 巢 cháo 松 sōng 亭 tíng - - 丁 dīng 肇 zhào 亨 hēng
寺 sì 杳 yǎo 不 bù 闻 wén 钟 zhōng , , 林 lín 端 duān 翠 cuì 几 jǐ 重 zhòng 。 。
登 dēng 临 lín 饶 ráo 曲 qū 径 jìng , , 坐 zuò 对 duì 有 yǒu 高 gāo 峰 fēng 。 。
说 shuō 剑 jiàn 情 qíng 方 fāng 洽 qià , , 谈 tán 禅 chán 兴 xìng 未 wèi 慵 yōng 。 。
凭 píng 阑 lán 一 yī 眺 tiào 远 yuǎn , , 落 luò 日 rì 映 yìng 苍 cāng 松 sōng 。 。
冬日与同寅谢午云张四愚蜀僧常伯游华严寺登巢松亭。明代。丁肇亨。寺杳不闻钟,林端翠几重。 登临饶曲径,坐对有高峰。 说剑情方洽,谈禅兴未慵。 凭阑一眺远,落日映苍松。