秋 qiū 日 rì 登 dēng 墅 shù 楼 lóu 同 tóng 郭 guō 子 zi 得 dé 差 chà 字 zì - - 王 wáng 维 wéi 祯 zhēn
久 jiǔ 客 kè 悲 bēi 秋 qiū 屡 lǚ , , 今 jīn 归 guī 我 wǒ 重 zhòng 嗟 jiē 。 。
青 qīng 山 shān 犹 yóu 故 gù 国 guó , , 黄 huáng 叶 yè 变 biàn 人 rén 家 jiā 。 。
不 bù 尽 jìn 楼 lóu 中 zhōng 感 gǎn , , 况 kuàng 多 duō 鬓 bìn 里 lǐ 华 huá 。 。
世 shì 途 tú 空 kōng 节 jié 序 xù , , 真 zhēn 觉 jué 向 xiàng 来 lái 差 chà 。 。
秋日登墅楼同郭子得差字。明代。王维祯。久客悲秋屡,今归我重嗟。 青山犹故国,黄叶变人家。 不尽楼中感,况多鬓里华。 世途空节序,真觉向来差。