寻 xún 许 xǔ 山 shān 人 rén 亭 tíng 子 zi - - 奚 xī 贾 jiǎ
桃 táo 源 yuán 若 ruò 远 yuǎn 近 jìn , , 渔 yú 子 zi 棹 zhào 轻 qīng 舟 zhōu 。 。
川 chuān 路 lù 行 xíng 难 nán 尽 jìn , , 人 rén 家 jiā 到 dào 渐 jiàn 幽 yōu 。 。
山 shān 禽 qín 拂 fú 席 xí 起 qǐ , , 溪 xī 水 shuǐ 入 rù 庭 tíng 流 liú 。 。
君 jūn 是 shì 何 hé 年 nián 隐 yǐn , , 如 rú 今 jīn 成 chéng 白 bái 头 tóu 。 。
寻许山人亭子。唐代。奚贾。桃源若远近,渔子棹轻舟。 川路行难尽,人家到渐幽。 山禽拂席起,溪水入庭流。 君是何年隐,如今成白头。