和 hé 舒 shū 上 shàng 人 rén 山 shān 居 jū 即 jí 事 shì - - 唐 táng 求 qiú
败 bài 叶 yè 填 tián 溪 xī 路 lù , , 残 cán 阳 yáng 过 guò 野 yě 亭 tíng 。 。
仍 réng 弹 dàn 一 yī 滴 dī 水 shuǐ , , 更 gèng 读 dú 两 liǎng 张 zhāng 经 jīng 。 。
暝 míng 鸟 niǎo 烟 yān 中 zhōng 见 jiàn , , 寒 hán 钟 zhōng 竹 zhú 里 lǐ 听 tīng 。 。
不 bù 多 duō 山 shān 下 xià 去 qù , , 人 rén 世 shì 尽 jǐn 膻 shān 腥 xīng 。 。
和舒上人山居即事。唐代。唐求。败叶填溪路,残阳过野亭。 仍弹一滴水,更读两张经。 暝鸟烟中见,寒钟竹里听。 不多山下去,人世尽膻腥。