罗 luó 敷 fū 艳 yàn 歌 gē 孤 gū 坟 fén ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 王 wáng 庭 tíng
黄 huáng 昏 hūn 伴 bàn 却 què 孤 gū 身 shēn 老 lǎo , , 虽 suī 是 shì 还 huán 家 jiā 。 。
不 bù 异 yì 天 tiān 涯 yá 。 。
数 shù 尽 jǐn 清 qīng 灯 dēng 夜 yè 夜 yè 花 huā 。 。
难 nán 堪 kān 最 zuì 在 zài 三 sān 更 gēng 后 hòu , , 梦 mèng 已 yǐ 成 chéng 赊 shē 。 。
醒 xǐng 又 yòu 难 nán 挨 ái 。 。
听 tīng 得 dé 啼 tí 乌 wū 候 hòu 不 bù 差 chà 。 。
罗敷艳歌 孤坟(壬午)。明代。王庭。黄昏伴却孤身老,虽是还家。 不异天涯。 数尽清灯夜夜花。 难堪最在三更后,梦已成赊。 醒又难挨。 听得啼乌候不差。