龙 lóng 门 mén 山 shān 色 sè - - 丘 qiū 起 qǐ 凤 fèng
凿 záo 断 duàn 层 céng 崖 yá 伊 yī 水 shuǐ 流 liú , , 巃 lóng 嵷 sǒng 双 shuāng 阙 quē 壮 zhuàng 金 jīn 瓯 ōu 。 。
雨 yǔ 浮 fú 爽 shuǎng 气 qì 清 qīng 来 lái 阁 gé , , 风 fēng 送 sòng 晴 qíng 岚 lán 翠 cuì 晃 huǎng 楼 lóu 。 。
载 zài 酒 jiǔ 波 bō 心 xīn 停 tíng 去 qù 棹 zhào , , 扶 fú 筇 qióng 洞 dòng 口 kǒu 豁 huō 吟 yín 眸 móu 。 。
不 bù 徒 tú 环 huán 秀 xiù 开 kāi 图 tú 画 huà , , 扼 è 险 xiǎn 能 néng 纾 shū 南 nán 顾 gù 忧 yōu 。 。
龙门山色。明代。丘起凤。凿断层崖伊水流,巃嵷双阙壮金瓯。 雨浮爽气清来阁,风送晴岚翠晃楼。 载酒波心停去棹,扶筇洞口豁吟眸。 不徒环秀开图画,扼险能纾南顾忧。