悟 wù 黄 huáng 粱 liáng 本 běn 名 míng 燕 yàn 归 guī 梁 liáng 赠 zèng 刘 liú 九 jiǔ 郎 láng - - 王 wáng 丹 dān 桂 guì
人 rén 间 jiān 何 hé 事 shì 最 zuì 堪 kān 悲 bēi 。 。 迷 mí 火 huǒ 院 yuàn , , 受 shòu 驱 qū 驰 chí 。 。 不 bù 曾 céng 时 shí 霎 shà 暂 zàn 舒 shū 眉 méi 。 。 算 suàn 何 hé 日 rì , , 是 shì 休 xiū 期 qī 。 。
况 kuàng 他 tā 衣 yī 饮 yǐn 各 gè 相 xiāng 随 suí 。 。 空 kōng 热 rè 乱 luàn , , 又 yòu 奚 xī 为 wèi 。 。 明 míng 明 míng 生 shēng 死 sǐ 眼 yǎn 前 qián 催 cuī 。 。 放 fàng 得 de 下 xià , , 是 shì 便 pián 宜 yí 。 。
悟黄粱本名燕归梁赠刘九郎。元代。王丹桂。人间何事最堪悲。迷火院,受驱驰。不曾时霎暂舒眉。算何日,是休期。 况他衣饮各相随。空热乱,又奚为。明明生死眼前催。放得下,是便宜。