泛 fàn 舟 zhōu 归 guī 来 lái - - 叶 yè 太 tài 叔 shū
轻 qīng 舟 zhōu 晴 qíng 泛 fàn 大 dà 江 jiāng 平 píng , , 展 zhǎn 画 huà 摊 tān 书 shū 过 guò 几 jǐ 程 chéng 。 。
白 bái 鸟 niǎo 窥 kuī 鱼 yú 若 ruò 闲 xián 立 lì , , 青 qīng 山 shān 送 sòng 客 kè 似 shì 多 duō 情 qíng 。 。
领 lǐng 来 lái 野 yě 色 sè 秋 qiū 千 qiān 顷 qǐng , , 归 guī 到 dào 家 jiā 时 shí 月 yuè 一 yī 更 gēng 。 。
老 lǎo 倦 juàn 不 bù 堪 kān 成 chéng 久 jiǔ 坐 zuò , , 就 jiù 床 chuáng 幸 xìng 喜 xǐ 梦 mèng 魂 hún 清 qīng 。 。
泛舟归来。明代。叶太叔。轻舟晴泛大江平,展画摊书过几程。 白鸟窥鱼若闲立,青山送客似多情。 领来野色秋千顷,归到家时月一更。 老倦不堪成久坐,就床幸喜梦魂清。