鸡 jī 山 shān 独 dú 秀 xiù - - 朱 zhū 祥 xiáng 辉 huī
鸡 jī 峰 fēng 千 qiān 仞 rèn 枕 zhěn 蓉 róng 江 jiāng , , 仿 fǎng 佛 fú 蓬 péng 壶 hú 接 jiē 大 dà 荒 huāng 。 。
东 dōng 渡 dù 日 rì 来 lái 龙 lóng 出 chū 早 zǎo , , 南 nán 山 shān 桐 tóng 老 lǎo 凤 fèng 鸣 míng 阳 yáng 。 。
伏 fú 潭 tán 相 xiāng 望 wàng 双 shuāng 溪 xī 合 hé , , 章 zhāng 水 shuǐ 横 héng 流 liú 一 yī 派 pài 长 zhǎng 。 。
终 zhōng 古 gǔ 浮 fú 云 yún 能 néng 蔽 bì 日 rì , , 看 kàn 渠 qú 依 yī 旧 jiù 祇 qí 苍 cāng 苍 cāng 。 。
鸡山独秀。明代。朱祥辉。鸡峰千仞枕蓉江,仿佛蓬壶接大荒。 东渡日来龙出早,南山桐老凤鸣阳。 伏潭相望双溪合,章水横流一派长。 终古浮云能蔽日,看渠依旧祇苍苍。