陈 chén 司 sī 直 zhí 清 qīng 风 fēng 高 gāo 节 jié 诗 shī - - 吴 wú 宣 xuān
万 wàn 虑 lǜ 消 xiāo 磨 mó 独 dú 此 cǐ 真 zhēn , , 散 sàn 为 wèi 寒 hán 翠 cuì 压 yā 游 yóu 尘 chén 。 。
鸾 luán 凰 huáng 有 yǒu 道 dào 天 tiān 谁 shuí 管 guǎn , , 鸿 hóng 鹄 hú 无 wú 心 xīn 奕 yì 自 zì 春 chūn 。 。
帝 dì 圣 shèng 敢 gǎn 言 yán 图 tú 象 xiàng 梦 mèng , , 臣 chén 愚 yú 端 duān 称 chēng 采 cǎi 薇 wēi 人 rén 。 。
中 zhōng 肠 cháng 更 gèng 待 dài 从 cóng 头 tóu 说 shuō , , 怕 pà 怆 chuàng 清 qīng 风 fēng 白 bái 露 lù 神 shén 。 。
陈司直清风高节诗。明代。吴宣。万虑消磨独此真,散为寒翠压游尘。 鸾凰有道天谁管,鸿鹄无心奕自春。 帝圣敢言图象梦,臣愚端称采薇人。 中肠更待从头说,怕怆清风白露神。