云 yún 锦 jǐn 峰 fēng - - 李 lǐ 时 shí 勉 miǎn
片 piàn 石 shí 荒 huāng 林 lín 翳 yì 绿 lǜ 苔 tái , , 昔 xī 人 rén 乘 chéng 醉 zuì 数 shù 能 néng 来 lái 。 。
空 kōng 山 shān 湿 shī 翠 cuì 沾 zhān 衣 yī 上 shàng , , 落 luò 日 rì 闲 xián 云 yún 逐 zhú 梦 mèng 回 huí 。 。
春 chūn 到 dào 不 bù 知 zhī 芳 fāng 草 cǎo 遍 biàn , , 秋 qiū 深 shēn 还 hái 对 duì 菊 jú 花 huā 开 kāi 。 。
祇 qí 今 jīn 林 lín 下 xià 无 wú 归 guī 客 kè , , 流 liú 木 mù 柴 chái 桑 sāng 对 duì 澍 shù 隈 wēi 。 。
云锦峰。明代。李时勉。片石荒林翳绿苔,昔人乘醉数能来。 空山湿翠沾衣上,落日闲云逐梦回。 春到不知芳草遍,秋深还对菊花开。 祇今林下无归客,流木柴桑对澍隈。