嵩 sōng 阳 yáng 宫 gōng - - 李 lǐ 化 huà 龙 lóng
悬 xuán 崖 yá 坏 huài 壁 bì 草 cǎo 芃 péng 芃 péng , , 传 chuán 是 shì 嵩 sōng 阳 yáng 旧 jiù 日 rì 宫 gōng 。 。
何 hé 处 chǔ 闲 xián 云 yún 飞 fēi 岭 lǐng 外 wài , , 有 yǒu 时 shí 真 zhēn 气 qì 起 qǐ 封 fēng 中 zhōng 。 。
螭 chī 文 wén 剥 bō 落 luò 唐 táng 碑 bēi 古 gǔ , , 虬 qiú 树 shù 阴 yīn 森 sēn 汉 hàn 柏 bǎi 雄 xióng 。 。
指 zhǐ 点 diǎn 千 qiān 年 nián 成 chéng 感 gǎn 慨 kǎi , , 悲 bēi 风 fēng 萧 xiāo 飒 sà 万 wàn 山 shān 空 kōng 。 。
嵩阳宫。明代。李化龙。悬崖坏壁草芃芃,传是嵩阳旧日宫。 何处闲云飞岭外,有时真气起封中。 螭文剥落唐碑古,虬树阴森汉柏雄。 指点千年成感慨,悲风萧飒万山空。