舣 yǐ 直 zhí 沽 gū 用 yòng 韵 yùn - - 李 lǐ 学 xué 曾 céng
才 cái 将 jiāng 十 shí 日 rì 别 bié 京 jīng 华 huá , , 客 kè 里 lǐ 乾 qián 坤 kūn 感 gǎn 慨 kǎi 赊 shē 。 。
绿 lǜ 水 shuǐ 青 qīng 山 shān 天 tiān 外 wài 画 huà , , 白 bái 蘋 píng 红 hóng 蓼 liǎo 眼 yǎn 前 qián 花 huā 。 。
潮 cháo 回 huí 落 luò 日 rì 汀 tīng 洲 zhōu 远 yuǎn , , 路 lù 入 rù 浮 fú 烟 yān 海 hǎi 国 guó 斜 xié 。 。
共 gòng 说 shuō 鱼 yú 盐 yán 有 yǒu 遗 yí 利 lì , , 岂 qǐ 应 yīng 编 biān 户 hù 尚 shàng 贫 pín 嗟 jiē 。 。
舣直沽用韵。明代。李学曾。才将十日别京华,客里乾坤感慨赊。 绿水青山天外画,白蘋红蓼眼前花。 潮回落日汀洲远,路入浮烟海国斜。 共说鱼盐有遗利,岂应编户尚贫嗟。