江 jiāng 上 shàng 读 dú 卢 lú 次 cì 楩 pián 赋 fù 叹 tàn 其 qí 因 yīn 才 cái 贾 gǔ 祸 huò 垂 chuí 死 sǐ 无 wú 妄 wàng 其 qí 二 èr - - 汪 wāng 礼 lǐ 约 yuē
死 sǐ 去 qù 不 bù 堪 kān 呼 hū , , 乾 qián 坤 kūn 失 shī 尔 ěr 徒 tú 。 。
秦 qín 城 chéng 元 yuán 自 zì 陨 yǔn , , 梁 liáng 狱 yù 竟 jìng 谁 shuí 辜 gū 。 。
才 cái 少 shǎo 三 sān 千 qiān 世 shì , , 文 wén 无 wú 十 shí 五 wǔ 都 dōu 。 。
适 shì 来 lái 馀 yú 落 luò 魄 tuò , , 憔 qiáo 悴 cuì 酒 jiǔ 家 jiā 胡 hú 。 。
江上读卢次楩赋叹其因才贾祸垂死无妄 其二。明代。汪礼约。死去不堪呼,乾坤失尔徒。 秦城元自陨,梁狱竟谁辜。 才少三千世,文无十五都。 适来馀落魄,憔悴酒家胡。