山 shān 中 zhōng 枉 wǎng 皇 huáng 甫 fǔ 温 wēn 大 dài 夫 fū 见 jiàn 招 zhāo 书 shū - - 秦 qín 系 xì
十 shí 年 nián 木 mù 屐 jī 步 bù 苔 tái 痕 hén , , 石 shí 上 shàng 松 sōng 间 jiān 水 shuǐ 自 zì 喧 xuān 。 。
三 sān 辟 pì 草 cǎo 堂 táng 仍 réng 被 bèi 褐 hè , , 数 shù 行 xíng 书 shū 札 zhá 忽 hū 临 lín 门 mén 。 。
卧 wò 多 duō 共 gòng 息 xī 嵇 jī 康 kāng 病 bìng , , 才 cái 劣 liè 虚 xū 同 tóng 郭 guō 隗 kuí 尊 zūn 。 。
亚 yà 相 xiāng 已 yǐ 能 néng 怜 lián 潦 liáo 倒 dǎo , , 山 shān 花 huā 笑 xiào 处 chù 莫 mò 啼 tí 猿 yuán 。 。
山中枉皇甫温大夫见招书。唐代。秦系。十年木屐步苔痕,石上松间水自喧。 三辟草堂仍被褐,数行书札忽临门。 卧多共息嵇康病,才劣虚同郭隗尊。 亚相已能怜潦倒,山花笑处莫啼猿。