王 wáng 君 jūn 美 měi 林 lín 亭 tíng 看 kàn 梅 méi - - 周 zhōu 伦 lún
底 dǐ 事 shì 春 chūn 来 lái 日 rì 日 rì 阴 yīn , , 强 qiáng 移 yí 栖 qī 息 xī 就 jiù 花 huā 深 shēn 。 。
行 xíng 经 jīng 薄 báo 霰 sǎn 穿 chuān 香 xiāng 径 jìng , , 望 wàng 隔 gé 寒 hán 云 yún 带 dài 碧 bì 岑 cén 。 。
水 shuǐ 面 miàn 仙 xiān 裾 jū 来 lái 似 shì 梦 mèng , , 城 chéng 头 tóu 羌 qiāng 笛 dí 杳 yǎo 无 wú 音 yīn 。 。
自 zì 今 jīn 幽 yōu 兴 xìng 林 lín 亭 tíng 熟 shú , , 再 zài 过 guò 肩 jiān 舆 yú 不 bù 用 yòng 寻 xún 。 。
王君美林亭看梅。明代。周伦。底事春来日日阴,强移栖息就花深。 行经薄霰穿香径,望隔寒云带碧岑。 水面仙裾来似梦,城头羌笛杳无音。 自今幽兴林亭熟,再过肩舆不用寻。