逢 féng 张 zhāng 尔 ěr 諲 yīn - - 周 zhōu 应 yīng 辰 chén
向 xiàng 闻 wén 众 zhòng 妙 miào 有 yǒu 张 zhāng 諲 yīn , , 恰 qià 又 yòu 移 yí 名 míng 赠 zèng 此 cǐ 人 rén 。 。
露 lù 浥 yì 桐 tóng 花 huā 秋 qiū 在 zài 眼 yǎn , , 风 fēng 翻 fān 蘋 píng 叶 yè 水 shuǐ 为 wèi 神 shén 。 。
新 xīn 诗 shī 吟 yín 就 jiù 全 quán 惊 jīng 谢 xiè , , 古 gǔ 篆 zhuàn 镌 juān 来 lái 不 bù 让 ràng 秦 qín 。 。
逢 féng 在 zài 尘 chén 途 tú 知 zhī 不 bù 隔 gé , , 倘 tǎng 然 rán 孤 gū 剑 jiàn 跃 yuè 龙 lóng 津 jīn 。 。
逢张尔諲。明代。周应辰。向闻众妙有张諲,恰又移名赠此人。 露浥桐花秋在眼,风翻蘋叶水为神。 新诗吟就全惊谢,古篆镌来不让秦。 逢在尘途知不隔,倘然孤剑跃龙津。