谢 xiè 孙 sūn 十 shí 六 liù 山 shān 人 rén 惠 huì 莼 chún 菜 cài - - 明 míng 秀 xiù
山 shān 盘 pán 一 yī 箸 zhù 湘 xiāng 湖 hú 雨 yǔ , , 路 lù 涉 shè 江 jiāng 波 bō 荷 hé 远 yuǎn 将 jiāng 。 。
缕 lǚ 缕 lǚ 尚 shàng 含 hán 风 fēng 露 lù 色 sè , , 涓 juān 涓 juān 犹 yóu 带 dài 水 shuǐ 烟 yān 香 xiāng 。 。
故 gù 人 rén 千 qiān 里 lǐ 情 qíng 何 hé 重 zhòng , , 病 bìng 肺 fèi 三 sān 年 nián 梦 mèng 亦 yì 凉 liáng 。 。
野 yě 岸 àn 柴 zhài 门 mén 应 yīng 采 cǎi 摘 zhāi , , 小 xiǎo 舟 zhōu 蓑 suō 笠 lì 泛 fàn 沧 cāng 浪 láng 。 。
谢孙十六山人惠莼菜。明代。明秀。山盘一箸湘湖雨,路涉江波荷远将。 缕缕尚含风露色,涓涓犹带水烟香。 故人千里情何重,病肺三年梦亦凉。 野岸柴门应采摘,小舟蓑笠泛沧浪。