和 hé 光 guāng 禄 lù 卿 qīng 杨 yáng 维 wéi 高 gāo 年 nián 兄 xiōng 韵 yùn - - 林 lín 瀚 hàn
门 mén 墙 qiáng 咫 zhǐ 尺 chǐ 犹 yóu 千 qiān 里 lǐ , , 忽 hū 有 yǒu 诗 shī 筒 tǒng 月 yuè 下 xià 过 guò 。 。
云 yún 锦 jǐn 织 zhī 成 chéng 花 huā 满 mǎn 轴 zhóu , , 天 tiān 机 jī 借 jiè 得 dé 玉 yù 为 wèi 梭 suō 。 。
修 xiū 篁 huáng 枝 zhī 上 shàng 巢 cháo 丹 dān 凤 fèng , , 流 liú 水 shuǐ 桥 qiáo 边 biān 戏 xì 白 bái 鹅 é 。 。
此 cǐ 地 dì 相 xiāng 思 sī 无 wú 限 xiàn 意 yì , , 不 bù 知 zhī 春 chūn 景 jǐng 为 wèi 谁 shuí 多 duō 。 。
和光禄卿杨维高年兄韵。明代。林瀚。门墙咫尺犹千里,忽有诗筒月下过。 云锦织成花满轴,天机借得玉为梭。 修篁枝上巢丹凤,流水桥边戏白鹅。 此地相思无限意,不知春景为谁多。