郭 guō 山 shān 人 rén 舍 shě 宅 zhái - - 洪 hóng 恩 ēn
疏 shū 竹 zhú 高 gāo 梧 wú 种 zhǒng 始 shǐ 成 chéng , , 斗 dòu 坛 tán 新 xīn 出 chū 梵 fàn 音 yīn 声 shēng 。 。
山 shān 衔 xián 落 luò 照 zhào 和 hé 云 yún 下 xià , , 雾 wù 断 duàn 寒 hán 潮 cháo 隔 gé 岸 àn 鸣 míng 。 。
石 shí 上 shàng 旧 jiù 题 tí 贞 zhēn 白 bái 字 zì , , 井 jǐng 边 biān 犹 yóu 勒 lēi 葛 gě 洪 hóng 名 míng 。 。
他 tā 时 shí 猿 yuán 鹤 hè 如 rú 相 xiāng 忆 yì , , 只 zhǐ 尺 chǐ 巢 cháo 居 jū 一 yī 苇 wěi 轻 qīng 。 。
郭山人舍宅。明代。洪恩。疏竹高梧种始成,斗坛新出梵音声。 山衔落照和云下,雾断寒潮隔岸鸣。 石上旧题贞白字,井边犹勒葛洪名。 他时猿鹤如相忆,只尺巢居一苇轻。