复 fù 游 yóu 天 tiān 宁 níng - - 胡 hú 槩 gài
兴 xìng 来 lái 重 zhòng 过 guò 竹 zhú 间 jiān 轩 xuān , , 轩 xuān 底 dǐ 清 qīng 风 fēng 鹤 hè 正 zhèng 眠 mián 。 。
童 tóng 子 zǐ 出 chū 迎 yíng 施 shī 问 wèn 讯 xùn , , 老 lǎo 僧 sēng 闲 xián 坐 zuò 话 huà 因 yīn 缘 yuán 。 。
腊 là 梅 méi 冷 lěng 浸 jìn 铜 tóng 瓶 píng 水 shuǐ , , 春 chūn 茗 míng 浓 nóng 烹 pēng 石 shí 鼎 dǐng 烟 yān 。 。
扰 rǎo 扰 rǎo 时 shí 人 rén 莫 mò 相 xiāng 讶 yà , , 韩 hán 公 gōng 自 zì 爱 ài 大 dà 颠 diān 禅 chán 。 。
复游天宁。明代。胡槩。兴来重过竹间轩,轩底清风鹤正眠。 童子出迎施问讯,老僧闲坐话因缘。 腊梅冷浸铜瓶水,春茗浓烹石鼎烟。 扰扰时人莫相讶,韩公自爱大颠禅。