秋 qiū 荷 hé 效 xiào 李 lǐ 锦 jǐn 瑟 sè 其 qí 一 yī - - 凌 líng 义 yì 渠 qú
粉 fěn 悄 qiāo 香 xiāng 乾 gān 烂 làn 不 bù 收 shōu , , 晚 wǎn 汀 tīng 风 fēng 薄 bó 暗 àn 垂 chuí 头 tóu 。 。
勾 gōu 人 rén 嫩 nèn 喘 chuǎn 红 hóng 儿 ér 泪 lèi , , 蘸 zhàn 客 kè 伤 shāng 心 xīn 玉 yù 姊 zǐ 愁 chóu 。 。
翠 cuì 袖 xiù 自 zì 支 zhī 斜 xié 照 zhào 湿 shī , , 零 líng 钿 diàn 从 cóng 泛 fàn 晓 xiǎo 萤 yíng 留 liú 。 。
依 yī 稀 xī 欲 yù 梦 mèng 寒 hán 塘 táng 月 yuè , , 怕 pà 碾 niǎn 香 xiāng 魂 hún 半 bàn 面 miàn 羞 xiū 。 。
秋荷效李锦瑟 其一。明代。凌义渠。粉悄香乾烂不收,晚汀风薄暗垂头。 勾人嫩喘红儿泪,蘸客伤心玉姊愁。 翠袖自支斜照湿,零钿从泛晓萤留。 依稀欲梦寒塘月,怕碾香魂半面羞。