公 gōng 署 shǔ 漫 màn 兴 xìng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 唐 táng 龙 lóng
亭 tíng 上 shàng 莺 yīng 花 huā 老 lǎo , , 风 fēng 光 guāng 转 zhuǎn 芰 jì 荷 hé 。 。
如 rú 何 hé 春 chūn 日 rì 里 lǐ , , 却 què 向 xiàng 客 kè 乡 xiāng 过 guò 。 。
远 yuǎn 海 hǎi 波 bō 声 shēng 少 shǎo , , 近 jìn 山 shān 云 yún 气 qì 多 duō 。 。
醉 zuì 中 zhōng 时 shí 慷 kāng 慨 kǎi , , 不 bù 敢 gǎn 向 xiàng 人 rén 歌 gē 。 。
公署漫兴二首 其一。明代。唐龙。亭上莺花老,风光转芰荷。 如何春日里,却向客乡过。 远海波声少,近山云气多。 醉中时慷慨,不敢向人歌。