东 dōng 云 yún - - 唐 táng 锦 jǐn
英 yīng 英 yīng 一 yī 朵 duǒ 伴 bàn 朝 zhāo 晖 huī , , 挂 guà 影 yǐng 扶 fú 桑 sāng 鹤 hè 未 wèi 归 guī 。 。
秋 qiū 水 shuǐ 虚 xū 明 míng 初 chū 擘 bāi 絮 xù , , 春 chūn 风 fēng 淡 dàn 荡 dàng 不 bù 成 chéng 衣 yī 。 。
长 zhǎng 疑 yí 青 qīng 帝 dì 开 kāi 帘 lián 幕 mù , , 每 měi 与 yǔ 幽 yōu 人 rén 护 hù 钓 diào 矶 jī 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 从 cóng 龙 lóng 行 xíng 雨 yǔ 去 qù , , 故 gù 山 shān 清 qīng 梦 mèng 亦 yì 应 yīng 稀 xī 。 。
东云。明代。唐锦。英英一朵伴朝晖,挂影扶桑鹤未归。 秋水虚明初擘絮,春风淡荡不成衣。 长疑青帝开帘幕,每与幽人护钓矶。 只恐从龙行雨去,故山清梦亦应稀。