步 bù 放 fàng 鹤 hè 亭 tíng - - 孙 sūn 引 yǐn 鸿 hóng
长 cháng 啸 xiào 答 dá 空 kōng 响 xiǎng , , 悲 bēi 怀 huái 万 wàn 谷 gǔ 随 suí 。 。
涧 jiàn 流 liú 松 sōng 露 lù 冷 lěng , , 鹤 hè 听 tīng 竹 zhú 风 fēng 吹 chuī 。 。
山 shān 静 jìng 寒 hán 蛩 qióng 悦 yuè , , 秋 qiū 深 shēn 落 luò 叶 yè 知 zhī 。 。
登 dēng 高 gāo 望 wàng 太 tài 古 gǔ , , 携 xié 手 shǒu 柏 bǎi 皇 huáng 时 shí 。 。
步放鹤亭。明代。孙引鸿。长啸答空响,悲怀万谷随。 涧流松露冷,鹤听竹风吹。 山静寒蛩悦,秋深落叶知。 登高望太古,携手柏皇时。