玉 yù 露 lù 寒 hán 秋 qiū 秋 qiū 起 qǐ ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 徐 xú 楩 pián
枫 fēng 树 shù 遍 biàn 墙 qiáng 东 dōng 。 。
绕 rào 门 mén 红 hóng 。 。
西 xī 风 fēng 萧 xiāo 瑟 sè , , 哀 āi 音 yīn 一 yī 夜 yè 老 lǎo 秋 qiū 虫 chóng 。 。
叶 yè 坠 zhuì 乱 luàn 流 liú 中 zhōng 。 。
晓 xiǎo 云 yún 空 kōng 。 。
孤 gū 眠 mián 人 rén 起 qǐ , , 疏 shū 林 lín 淡 dàn 月 yuè 带 dài 霜 shuāng 钟 zhōng 。 。
玉露寒秋 秋起(壬午)。明代。徐楩。枫树遍墙东。 绕门红。 西风萧瑟,哀音一夜老秋虫。 叶坠乱流中。 晓云空。 孤眠人起,疏林淡月带霜钟。