题 tí 王 wáng 铁 tiě 山 shān 房 fáng 师 shī 桴 fú 园 yuán - - 徐 xú 柏 bǎi 龄 líng
苇 wěi 岸 àn 荷 hé 堤 dī 昼 zhòu 不 bù 醒 xǐng , , 板 bǎn 桥 qiáo 书 shū 槛 kǎn 傍 bàng 烟 yān 汀 tīng 。 。
飞 fēi 来 lái 鸟 niǎo 似 shì 眠 mián 沙 shā 惯 guàn , , 放 fàng 去 qù 鱼 yú 常 cháng 借 jiè 荫 yīn 停 tíng 。 。
云 yún 气 qì 逼 bī 窗 chuāng 争 zhēng 水 shuǐ 碧 bì , , 竹 zhú 阴 yīn 连 lián 屋 wū 入 rù 帘 lián 青 qīng 。 。
坐 zuò 来 lái 不 bù 觉 jué 生 shēng 遥 yáo 想 xiǎng , , 便 biàn 拟 nǐ 乘 chéng 风 fēng 泛 fàn 四 sì 溟 míng 。 。
题王铁山房师桴园。明代。徐柏龄。苇岸荷堤昼不醒,板桥书槛傍烟汀。 飞来鸟似眠沙惯,放去鱼常借荫停。 云气逼窗争水碧,竹阴连屋入帘青。 坐来不觉生遥想,便拟乘风泛四溟。