绀 gàn 圃 pǔ 即 jí 事 shì - - 真 zhēn 可 kě
小 xiǎo 居 jū 在 zài 旷 kuàng 野 yě , , 寂 jì 无 wú 尘 chén 俗 sú 想 xiǎng 。 。
疏 shū 钟 zhōng 深 shēn 夜 yè 闻 wén , , 六 liù 根 gēn 泻 xiè 清 qīng 响 xiǎng 。 。
昼 zhòu 读 dú 天 tiān 竺 zhú 书 shū , , 幽 yōu 窗 chuāng 思 sī 忽 hū 晃 huǎng 。 。
犬 quǎn 吠 fèi 桃 táo 花 huā 阴 yīn , , 麦 mài 浪 làng 人 rén 来 lái 往 wǎng 。 。
最 zuì 爱 ài 晚 wǎn 雨 yǔ 晴 qíng , , 空 kōng 林 lín 返 fǎn 照 zhào 爽 shuǎng 。 。
绀圃即事。明代。真可。小居在旷野,寂无尘俗想。 疏钟深夜闻,六根泻清响。 昼读天竺书,幽窗思忽晃。 犬吠桃花阴,麦浪人来往。 最爱晚雨晴,空林返照爽。