杨 yáng 花 huā 次 cì 韵 yùn - - 秦 qín 锐 ruì
桃 táo 李 lǐ 开 kāi 残 cán 始 shǐ 乱 luàn 飞 fēi , , 多 duō 情 qíng 偏 piān 欲 yù 着 zhe 人 rén 衣 yī 。 。
堤 dī 头 tóu 风 fēng 暖 nuǎn 看 kàn 毬 qiú 戏 xì , , 天 tiān 际 jì 云 yún 开 kāi 讶 yà 雪 xuě 霏 fēi 。 。
落 luò 水 shuǐ 渐 jiàn 成 chéng 千 qiān 点 diǎn 绿 lǜ , , 穿 chuān 帘 lián 元 yuán 自 zì 一 yī 毫 háo 微 wēi 。 。
郊 jiāo 原 yuán 昨 zuó 夜 yè 纤 xiān 纤 xiān 雨 yǔ , , 无 wú 复 fù 轻 qīng 狂 kuáng 入 rù 绣 xiù 帏 wéi 。 。
杨花次韵。明代。秦锐。桃李开残始乱飞,多情偏欲着人衣。 堤头风暖看毬戏,天际云开讶雪霏。 落水渐成千点绿,穿帘元自一毫微。 郊原昨夜纤纤雨,无复轻狂入绣帏。