东 dōng 林 lín 庵 ān - - 秦 qín 植 zhí
凉 liáng 风 fēng 吹 chuī 客 kè 衣 yī , , 近 jìn 午 wǔ 东 dōng 林 lín 下 xià 。 。
禅 chán 房 fáng 秋 qiū 意 yì 闲 xián , , 香 xiāng 泉 quán 钵 bō 中 zhōng 泻 xiè 。 。
隔 gé 花 huā 间 jiān 磬 qìng 声 shēng , , 老 lǎo 僧 sēng 掩 yǎn 关 guān 罢 bà 。 。
何 hé 为 wéi 不 bù 染 rǎn 心 xīn , , 真 zhēn 心 xīn 无 wú 言 yán 借 jiè 。 。
独 dú 据 jù 一 yī 龛 kān 云 yún , , 吾 wú 来 lái 已 yǐ 解 jiě 夏 xià 。 。
东林庵。明代。秦植。凉风吹客衣,近午东林下。 禅房秋意闲,香泉钵中泻。 隔花间磬声,老僧掩关罢。 何为不染心,真心无言借。 独据一龛云,吾来已解夏。