题 tí 沧 cāng 浪 láng 轩 xuān - - 华 huá 宗 zōng 韡 wěi
僻 pì 地 dì 幽 yōu 栖 qī 野 yě 水 shuǐ 浔 xún , , 沧 cāng 浪 láng 一 yī 派 pài 绕 rào 云 yún 林 lín 。 。
光 guāng 浮 fú 晓 xiǎo 日 rì 含 hán 群 qún 动 dòng , , 风 fēng 起 qǐ 寒 hán 窗 chuāng 听 tīng 小 xiǎo 音 yīn 。 。
虎 hǔ 豹 bào 纵 zòng 横 héng 尘 chén 不 bú 到 dào , , 鱼 yú 龙 lóng 偃 yǎn 卧 wò 蛰 zhé 还 hái 深 shēn 。 。
濯 zhuó 缨 yīng 濯 zhuó 足 zú 非 fēi 真 zhēn 趣 qù , , 倚 yǐ 槛 kǎn 观 guān 澜 lán 洗 xǐ 我 wǒ 心 xīn 。 。
题沧浪轩。明代。华宗韡。僻地幽栖野水浔,沧浪一派绕云林。 光浮晓日含群动,风起寒窗听小音。 虎豹纵横尘不到,鱼龙偃卧蛰还深。 濯缨濯足非真趣,倚槛观澜洗我心。