临 lín 淮 huái 秋 qiū 夜 yè - - 高 gāo 道 dào 素 sù
鸣 míng 桡 ráo 伐 fá 鼓 gǔ 漾 yàng 回 huí 波 bō , , 美 měi 酒 jiǔ 千 qiān 钟 zhōng 开 kāi 棹 zhào 歌 gē 。 。
秦 qín 筝 zhēng 甫 fǔ 停 tíng 越 yuè 讴 ōu 发 fā , , 落 luò 日 rì 微 wēi 风 fēng 双 shuāng 翠 cuì 蛾 é 。 。
芳 fāng 年 nián 易 yì 尽 jǐn 瑶 yáo 华 huá 晚 wǎn , , 白 bái 日 rì 朱 zhū 颜 yán 愁 chóu 不 bù 返 fǎn 。 。
横 héng 笛 dí 他 tā 乡 xiāng 未 wèi 忍 rěn 闻 wén , , 空 kōng 斋 zhāi 独 dú 坐 zuò 成 chéng 长 cháng 叹 tàn 。 。
临淮秋夜。明代。高道素。鸣桡伐鼓漾回波,美酒千钟开棹歌。 秦筝甫停越讴发,落日微风双翠蛾。 芳年易尽瑶华晚,白日朱颜愁不返。 横笛他乡未忍闻,空斋独坐成长叹。