长 cháng 白 bái 晴 qíng 岚 lán - - 张 zhāng 公 gōng 直 zhí
红 hóng 崖 yá 翠 cuì 巘 yǎn 画 huà 屏 píng 幽 yōu , , 隐 yǐn 隐 yǐn 岚 lán 光 guāng 豁 huō 醉 zuì 眸 móu 。 。
满 mǎn 涧 jiàn 碧 bì 流 liú 寒 hán 漱 shù 玉 yù , , 一 yī 川 chuān 烟 yān 树 shù 冷 lěng 涵 hán 秋 qiū 。 。
山 shān 花 huā 无 wú 主 zhǔ 开 kāi 连 lián 野 yě , , 林 lín 鸟 niǎo 多 duō 情 qíng 语 yǔ 不 bù 休 xiū 。 。
惆 chóu 怅 chàng 诗 shī 成 chéng 归 guī 路 lù 晚 wǎn , , 海 hǎi 蟾 chán 飞 fēi 影 yǐng 过 guò 西 xī 楼 lóu 。 。
长白晴岚。明代。张公直。红崖翠巘画屏幽,隐隐岚光豁醉眸。 满涧碧流寒漱玉,一川烟树冷涵秋。 山花无主开连野,林鸟多情语不休。 惆怅诗成归路晚,海蟾飞影过西楼。