参 cān 高 gāo 亭 tíng 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 元 yuán 祯 zhēn
冰 bīng 天 tiān 桂 guì 海 hǎi 满 mǎn 才 cái 名 míng , , 皓 hào 发 fā 童 tóng 颜 yán 称 chēng 上 shàng 卿 qīng 。 。
江 jiāng 右 yòu 到 dào 来 lái 三 sān 尺 chǐ 重 zhòng , , 扁 piān 舟 zhōu 归 guī 去 qù 一 yī 帆 fān 轻 qīng 。 。
雪 xuě 消 xiāo 南 nán 浦 pǔ 伤 shāng 心 xīn 碧 bì , , 梅 méi 吐 tǔ 西 xī 湖 hú 扑 pū 鼻 bí 清 qīng 。 。
欲 yù 卸 xiè 朝 cháo 衫 shān 恐 kǒng 难 nán 必 bì , , 寿 shòu 朋 péng 胥 xū 试 shì 有 yǒu 深 shēn 情 qíng 。 。
参高亭 其二。明代。张元祯。冰天桂海满才名,皓发童颜称上卿。 江右到来三尺重,扁舟归去一帆轻。 雪消南浦伤心碧,梅吐西湖扑鼻清。 欲卸朝衫恐难必,寿朋胥试有深情。