题 tí 山 shān 居 jū 二 èr 律 lǜ 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 鼐 nài
吾 wú 庐 lú 真 zhēn 可 kě 爱 ài , , 一 yī 事 shì 不 bù 相 xiāng 关 guān 。 。
绕 rào 屋 wū 几 jǐ 湾 wān 水 shuǐ , , 当 dāng 窗 chuāng 一 yī 面 miàn 山 shān 。 。
梨 lí 香 xiāng 飘 piāo 涧 jiàn 雪 xuě , , 藤 téng 影 yǐng 带 dài 花 huā 殷 yīn 。 。
是 shì 处 chù 浑 hún 无 wú 语 yǔ , , 高 gāo 吟 yín 意 yì 独 dú 闲 xián 。 。
题山居二律 其二。明代。张鼐。吾庐真可爱,一事不相关。 绕屋几湾水,当窗一面山。 梨香飘涧雪,藤影带花殷。 是处浑无语,高吟意独闲。