太 tài 室 shì 二 èr 十 shí 四 sì 峰 fēng 诗 shī 其 qí 十 shí 七 qī 子 zǐ 晋 jìn 峰 fēng - - 傅 fù 梅 méi
王 wáng 子 zǐ 飞 fēi 升 shēng 去 qù , , 千 qiān 山 shān 空 kōng 月 yuè 明 míng 。 。
我 wǒ 来 lái 峰 fēng 上 shàng 坐 zuò , , 犹 yóu 似 shì 听 tīng 吹 chuī 笙 shēng 。 。
太室二十四峰诗 其十七 子晋峰。明代。傅梅。王子飞升去,千山空月明。 我来峰上坐,犹似听吹笙。