太 tài 室 shì 二 èr 十 shí 四 sì 峰 fēng 诗 shī 其 qí 十 shí 三 sān 华 huá 盖 gài 峰 fēng - - 傅 fù 梅 méi
华 huá 盖 gài 最 zuì 高 gāo 峰 fēng , , 呼 hū 吸 xī 通 tōng 帝 dì 座 zuò 。 。
不 bù 敢 gǎn 发 fā 啸 xiào 声 shēng , , 恐 kǒng 震 zhèn 星 xīng 辰 chén 堕 duò 。 。
太室二十四峰诗 其十三 华盖峰。明代。傅梅。华盖最高峰,呼吸通帝座。 不敢发啸声,恐震星辰堕。