宁 níng 海 hǎi 寺 sì - - 冯 féng 皋 gāo 谟 mó
踏 tà 遍 biàn 青 qīng 山 shān 不 bù 问 wèn 名 míng , , 鱼 yú 天 tiān 沙 shā 岸 àn 雨 yǔ 初 chū 晴 qíng 。 。
停 tíng 桡 ráo 月 yuè 向 xiàng 松 sōng 间 jiān 落 luò , , 借 jiè 榻 tà 云 yún 从 cóng 海 hǎi 面 miàn 生 shēng 。 。
诗 shī 到 dào 上 shàng 方 fāng 俱 jù 入 rù 悟 wù , , 客 kè 逢 féng 高 gāo 衲 nà 更 gèng 多 duō 情 qíng 。 。
独 dú 予 yǔ 伏 fú 枕 zhěn 春 chūn 风 fēng 后 hòu , , 薜 bì 荔 lì 空 kōng 裁 cái 野 yě 服 fú 成 chéng 。 。
宁海寺。明代。冯皋谟。踏遍青山不问名,鱼天沙岸雨初晴。 停桡月向松间落,借榻云从海面生。 诗到上方俱入悟,客逢高衲更多情。 独予伏枕春风后,薜荔空裁野服成。