春 chūn 游 yóu 万 wàn 固 gù 寺 sì - - 杨 yáng 守 shǒu 礼 lǐ
山 shān 寺 sì 重 zhòng 游 yóu 兴 xìng 转 zhuǎn 奇 qí , , 红 hóng 桃 táo 绿 lǜ 柳 liǔ 暗 àn 相 xiāng 欺 qī 。 。
年 nián 更 gèng 自 zì 觉 jué 非 fēi 前 qián 事 shì , , 僧 sēng 老 lǎo 何 hé 妨 fáng 是 shì 故 gù 知 zhī 。 。
风 fēng 点 diǎn 岩 yán 花 huā 春 chūn 已 yǐ 半 bàn , , 烟 yān 横 héng 村 cūn 树 shù 晚 wǎn 相 xiāng 宜 yí 。 。
凭 píng 栏 lán 不 bù 尽 jìn 登 dēng 临 lín 兴 xìng , , 醉 zuì 踏 tà 月 yuè 明 míng 归 guī 未 wèi 迟 chí 。 。
春游万固寺。明代。杨守礼。山寺重游兴转奇,红桃绿柳暗相欺。 年更自觉非前事,僧老何妨是故知。 风点岩花春已半,烟横村树晚相宜。 凭栏不尽登临兴,醉踏月明归未迟。