寒 hán 夜 yè 文 wén 宴 yàn 得 dé 惊 jīng 字 zì - - 陆 lù 龟 guī 蒙 méng
各 gè 将 jiāng 寒 hán 调 diào 触 chù 诗 shī 情 qíng , , 旋 xuán 见 jiàn 微 wēi 澌 sī 入 rù 砚 yàn 生 shēng 。 。
霜 shuāng 月 yuè 满 mǎn 庭 tíng 人 rén 暂 zàn 起 qǐ , , 汀 tīng 洲 zhōu 半 bàn 夜 yè 雁 yàn 初 chū 惊 jīng 。 。
三 sān 秋 qiū 每 měi 为 wèi 仙 xiān 题 tí 想 xiǎng , , 一 yī 日 rì 多 duō 因 yīn 累 lèi 句 jù 倾 qīng 。 。
千 qiān 里 lǐ 建 jiàn 康 kāng 衰 shuāi 草 cǎo 外 wài , , 含 hán 毫 háo 谁 shuí 是 shì 忆 yì 昭 zhāo 明 míng 。 。
寒夜文宴得惊字。唐代。陆龟蒙。各将寒调触诗情,旋见微澌入砚生。 霜月满庭人暂起,汀洲半夜雁初惊。 三秋每为仙题想,一日多因累句倾。 千里建康衰草外,含毫谁是忆昭明。