悼 dào 宾 bīn 父 fù - - 蔡 cài 学 xué 用 yòng
永 yǒng 失 shī 平 píng 生 shēng 好 hǎo , , 江 jiāng 春 chūn 惨 cǎn 独 dú 吟 yín 。 。
其 qí 如 rú 新 xīn 草 cǎo 意 yì , , 不 bù 似 shì 故 gù 人 rén 心 xīn 。 。
云 yún 只 zhǐ 悲 bēi 晴 qíng 树 shù , , 风 fēng 兼 jiān 怅 chàng 夕 xī 禽 qín 。 。
徘 pái 徊 huái 昔 xī 游 yóu 处 chù , , 肠 cháng 断 duàn 想 xiǎng 遗 yí 音 yīn 。 。
悼宾父。明代。蔡学用。永失平生好,江春惨独吟。 其如新草意,不似故人心。 云只悲晴树,风兼怅夕禽。 徘徊昔游处,肠断想遗音。