山 shān 居 jū 偶 ǒu 成 chéng 其 qí 三 sān - - 德 dé 清 qīng
闹 nào 蓝 lán 谁 shuí 肯 kěn 急 jí 抽 chōu 身 shēn , , 自 zì 古 gǔ 青 qīng 山 shān 隔 gé 市 shì 尘 chén 。 。
莫 mò 谓 wèi 桃 táo 源 yuán 无 wú 路 lù 入 rù , , 落 luò 花 huā 流 liú 水 shuǐ 是 shì 知 zhī 津 jīn 。 。
山居偶成 其三。明代。德清。闹蓝谁肯急抽身,自古青山隔市尘。 莫谓桃源无路入,落花流水是知津。