丛 cóng 碧 bì 亭 tíng - - 戴 dài 鳌 áo
翠 cuì 微 wēi 深 shēn 处 chù 一 yī 幽 yōu 亭 tíng , , 昼 zhòu 寝 qǐn 衰 shuāi 翁 wēng 酒 jiǔ 半 bàn 醒 xǐng 。 。
窥 kuī 户 hù 云 yún 来 lái 床 chuáng 石 shí 润 rùn , , 拂 fú 帘 lián 风 fēng 过 guò 壁 bì 萝 luó 馨 xīn 。 。
高 gāo 桐 tóng 叶 yè 下 xià 鸟 niǎo 齐 qí 立 lì , , 垂 chuí 柳 liǔ 塘 táng 边 biān 马 mǎ 暂 zàn 停 tíng 。 。
已 yǐ 见 jiàn 小 xiǎo 山 shān 初 chū 上 shàng 月 yuè , , 清 qīng 光 guāng 肯 kěn 照 zhào 老 lǎo 人 rén 星 xīng 。 。
丛碧亭。明代。戴鳌。翠微深处一幽亭,昼寝衰翁酒半醒。 窥户云来床石润,拂帘风过壁萝馨。 高桐叶下鸟齐立,垂柳塘边马暂停。 已见小山初上月,清光肯照老人星。